Chuyện là thế này, cả hai vợ chồng mình rất quyết tâm để mà nuôi con 100% bằng sữa mẹ trong 6 tháng đầu, mình cũng đọc rất nhiều tài liệu, và mình còn dịch được cả một quyển sách về nuôi con bằng sữa mẹ của WHO và UNICEF cứ nghĩ sẽ đơn giản lắm, cứ sinh con ra và cho con ti mẹ, vậy là ok rồi. Nhưng thực tình là rất khó, không đơn giản như những gì vợ chồng mình nghĩ. Rất may làvợ chồng mình đủ kiên trì, và con mình không phải dùng một giọt sữa công thức nào. Một chút tâm sự của ông bố tập 1, hoàn toàn ngây thơ, mặc dù đã chuẩn bị tinh thần rất kĩ càng.
Khó khăn đầu tiên là vượt qua được tư tưởng của các bà mẹ hai bên ngay từ khi mang bầu. Các bà bao giờ cũng bảo chúng mày không chuẩn bị sẵn sữa đi, lúc đẻ xong chưa có sữa về con nó kêu cho thì khắc chết, nhưng vợ mình đã công tác tư tưởng rất tốt, nên các bà cũng đồng ý. Mình thì rất tự tin, vì đã đọc được tài liệu WHO nói rằng " khi trẻ sinh ra mẹ đã có một lượng nhỏ sữa non, kể cả khi vắt ra không thấy, nhưng như vậy đã đủ được cho con rồi mà không cần bất kì một loại sữa nào",
nên yên tâm lắm chả lo nghĩ gì, nhưng không may là con mình không quay đầu, nên phải mổ, vậy là lo lắng con sẽ phải xa mẹ lâu, nên vợ mình đã nghĩ ra cách là xin sữa mẹ khác về tích sẵn. Và sau đó, từ khi 39 tuần trở đi, hai vợ chồng mình kỳ cạch vắt sữa non, định vắt ra để trữ khi đẻ xong cho con ăn, vậy mà ít quá, chả tích được, đến tuần 40 thì cu con đòi ra rồi. Mổ xong, mẹ bị cách ly con 6 tiếng đồng rồi mới được về gặp con. Con mình sau mổ xong hoàn toàn ngoan, không hề khóc đòi bú, chỉ đến khuya con mới quấy nhiều vì không có sữa, vậy là phải cho dùng sữa xin về chứ vc mình nhất quyết không cho dùng sữa công thức ( lí do vì sao các bạn có thể lên google rất nhiều). Kết hợp giữa cho sữa mẹ vắt ra bảo quản xin về + cho con ti mẹ + hai vợ chồng kì cạch vắt sữa ra để kích sữa về thì sang ngày thứ 2 vợ mình đã có đủ sữa cho con ăn. Đối lập với nhà bên cạnh, sinh ra không cho con bú, mà bà nội cứ ôm và cho ăn sữa ngoài, mãi sang ngày thứ 4-5 mới có được chút sữa cho con.
Vậy là WHO và UNICEF nói "sau sinh dù vắt không ra sữa, nhưng lượng sữa non đã đủ cho lượng con cần lúc đó rồi" là sai sao??? Nếu như ngồi lại suy nghĩ và phân tích một chút thì WHO và UNICEF không hề sai. Xin nêu ra vài phân tích như sau:
1. Khi sinh ra, ở các nước phát triển khi mà nền y học của người ta tiến tiến hơn, việc nuôi con bằng sữa mẹ được tạo điều kiện tốt nhất, họ có các lớp học tiền sinh để dạy các bà mẹ trẻ, họ được sự ủng hộ tối đa của nhân viên y tế và người thân. So với Việt Nam mình thì sao, sau khi đẻ xong, nhân viên y tế trả lại con cho người nhà, không một lời tư vấn, hướng dẫn cho các bà mẹ và người nhà về những cái tốt của nuôi con về sữa mẹ, thậm chí còn tư vần các bà mẹ mua sữa ngoài để cho con. Về mặt người nhà thì lúc nào cũng lo con đói, cũng xót con, rồi lại tâm lý mua sữa ngoài tốt hơn sữa mẹ. Vậy thì làm sao mà các bà mẹ lại không mua sữa ngoài cho con.
2. Sau sinh ra, việc tiếp xúc mẹ con ngay lập tức để cho con có thể ti mẹ ngay để cho mẹ có sữa nhanh và gắn kết tình cảm mẹ con là rất quan trọng. Vậy cho nên "skin-to-skin" (da tiếp da - các bạn lên google tìm đọc nhé, rất nhiều tác dụng cho cả mẹ và con đó) được khuyến cáo rất mạnh kể cả sinh thường hay sinh non. Còn VN thì sao? sau sinh xong, mẹ bị cách ly con thậm chí chả được nhìn mặt con cả gần nứa ngày, rồi còn chưa kể đến việc các bà sợ sau đẻ xong mẹ mệt nên cứ ôm khư khư lấy cháu mà không để mẹ ôm. Vậy thì làm sao mà cho con ti mẹ được.
3. Các nước phát triển các loại sữa công thức họ có các quy định cấm việc quảng cáo và khuyến khích dùng sữa công thức, còn Việt Nam thì sao nhỉ? các loại sữa công thức được bán chàn lan, càng ở bệnh viện lại càng bán nhiều, vậy thì các bà mẹ làm sao mà chẳng cho con ăn sữa công thức trước những lời quảng cáo ba hoa của người bán hàng.
4. Thử liên hệ lại với các động vật có vú thì sao nhé. Mèo, chó, lợn,... mà mình nuôi, sau đẻ xong nó được tự động da-tiếp-da và có con nào không có sữa cho con ăn đâu.
nên yên tâm lắm chả lo nghĩ gì, nhưng không may là con mình không quay đầu, nên phải mổ, vậy là lo lắng con sẽ phải xa mẹ lâu, nên vợ mình đã nghĩ ra cách là xin sữa mẹ khác về tích sẵn. Và sau đó, từ khi 39 tuần trở đi, hai vợ chồng mình kỳ cạch vắt sữa non, định vắt ra để trữ khi đẻ xong cho con ăn, vậy mà ít quá, chả tích được, đến tuần 40 thì cu con đòi ra rồi. Mổ xong, mẹ bị cách ly con 6 tiếng đồng rồi mới được về gặp con. Con mình sau mổ xong hoàn toàn ngoan, không hề khóc đòi bú, chỉ đến khuya con mới quấy nhiều vì không có sữa, vậy là phải cho dùng sữa xin về chứ vc mình nhất quyết không cho dùng sữa công thức ( lí do vì sao các bạn có thể lên google rất nhiều). Kết hợp giữa cho sữa mẹ vắt ra bảo quản xin về + cho con ti mẹ + hai vợ chồng kì cạch vắt sữa ra để kích sữa về thì sang ngày thứ 2 vợ mình đã có đủ sữa cho con ăn. Đối lập với nhà bên cạnh, sinh ra không cho con bú, mà bà nội cứ ôm và cho ăn sữa ngoài, mãi sang ngày thứ 4-5 mới có được chút sữa cho con.
Vậy là WHO và UNICEF nói "sau sinh dù vắt không ra sữa, nhưng lượng sữa non đã đủ cho lượng con cần lúc đó rồi" là sai sao??? Nếu như ngồi lại suy nghĩ và phân tích một chút thì WHO và UNICEF không hề sai. Xin nêu ra vài phân tích như sau:
1. Khi sinh ra, ở các nước phát triển khi mà nền y học của người ta tiến tiến hơn, việc nuôi con bằng sữa mẹ được tạo điều kiện tốt nhất, họ có các lớp học tiền sinh để dạy các bà mẹ trẻ, họ được sự ủng hộ tối đa của nhân viên y tế và người thân. So với Việt Nam mình thì sao, sau khi đẻ xong, nhân viên y tế trả lại con cho người nhà, không một lời tư vấn, hướng dẫn cho các bà mẹ và người nhà về những cái tốt của nuôi con về sữa mẹ, thậm chí còn tư vần các bà mẹ mua sữa ngoài để cho con. Về mặt người nhà thì lúc nào cũng lo con đói, cũng xót con, rồi lại tâm lý mua sữa ngoài tốt hơn sữa mẹ. Vậy thì làm sao mà các bà mẹ lại không mua sữa ngoài cho con.
2. Sau sinh ra, việc tiếp xúc mẹ con ngay lập tức để cho con có thể ti mẹ ngay để cho mẹ có sữa nhanh và gắn kết tình cảm mẹ con là rất quan trọng. Vậy cho nên "skin-to-skin" (da tiếp da - các bạn lên google tìm đọc nhé, rất nhiều tác dụng cho cả mẹ và con đó) được khuyến cáo rất mạnh kể cả sinh thường hay sinh non. Còn VN thì sao? sau sinh xong, mẹ bị cách ly con thậm chí chả được nhìn mặt con cả gần nứa ngày, rồi còn chưa kể đến việc các bà sợ sau đẻ xong mẹ mệt nên cứ ôm khư khư lấy cháu mà không để mẹ ôm. Vậy thì làm sao mà cho con ti mẹ được.
3. Các nước phát triển các loại sữa công thức họ có các quy định cấm việc quảng cáo và khuyến khích dùng sữa công thức, còn Việt Nam thì sao nhỉ? các loại sữa công thức được bán chàn lan, càng ở bệnh viện lại càng bán nhiều, vậy thì các bà mẹ làm sao mà chẳng cho con ăn sữa công thức trước những lời quảng cáo ba hoa của người bán hàng.
4. Thử liên hệ lại với các động vật có vú thì sao nhé. Mèo, chó, lợn,... mà mình nuôi, sau đẻ xong nó được tự động da-tiếp-da và có con nào không có sữa cho con ăn đâu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét