Thứ Tư, 4 tháng 1, 2017

GIẢM ĐAU CHO BỆNH NHÂN UNG THƯ GAN


1.Bậc thang (WHO 1996) vạch rõ một vài nguyên tắc cơ bản:
  • ·        Các thuốc giảm đau nên được dùng thường lệ với các khoảng liều thích hợp để duy trì mức độ thuốc trong huyết thanh. Điều đó có thể ngăn ngừa đau hơn là đợi nó chắc chắn quay lại .
  • ·        Hiệu lực giảm đau nên được leo thang theo bậc thang giảm đau của WHO.
  • ·        Cùng với chỉ định thuốc thường xuyên nên chuẩn bị sẵn sàng thuốc và liều thích hợp cho đau bùng phát. Nếu Nhu cầu liều cho đau bùng phát là thường xuyên thì đó là báo trước cho xem xét lại của liều dùng thường lệ.
  • ·        Các tác dụng không mong muốn của các thuốc giảm đau, đặc biệt, táo bón và nôn, nên được đoán trước và chỉ định thuốc phòng để ngăn ngừa chúng.
  • ·        Kiểm soát cẩn thận và thường xuyên thì cần thiết. Các thuốc  mà không còn hiệu quả nên được dừng và thay thế bằng thuốc khác để tối thiểu hóa số thuốc dùng mà có thể yêu cầu bất kể thời gian nào.
  • ·        Đau là “  bất cứ cái gì người đang trải nghiệm nói nó là, tồn tại bất cứ khi nào người đang trải nghiệm nói nó làm” (Pasero and McCaffery). Bệnh nhân nên dễ dàng tiếp cận thuốc giảm đau và không nên cảm thấy rằng họ phải “kiếm” thuốc giảm đau của họ.

2. Paracetamol (acetaminophen): 
       Đây là thuốc hiệu quả và an toàn cho các bệnh nhân với bệnh gan gan mạn tính, miễn là họ không uống rượu. Trong khi liều đến 4g trên ngày biểu hiện an toàn, nó đã được khuyến cáo thường xuyên  rằng các bệnh nhân với xơ gan hoạc bệnh gan mạn tính tiến triển giới hạn acetaminophen tới 2g mỗi ngày, một phần vì lo ngại về sự biến đổi chuyển hóa của paracetamol trong khung cảnh của bệnh gan mạn tính. Paracetamol biểu hiện an toàn trong các bệnh nhân bệnh gan mạn tiến triển khi dùng với các liều khuyến cáo. Trong một nghiên cứu, sáu bệnh nhân với bệnh gan mạn được chỉ định 4g mỗi ngày trong 5 ngày. Không có bằng chứng của tích lũy thuốc hay nhiễm độc gan trong những bệnh nhân này. Trong một thử nghiệm khác của cùng tác giả, 20 bệnh nhân với xơ gan dùng 4g mối ngày trong 13 ngày. Chỉ duy nhất một bệnh nhân xuất hiện bất thường men gan. Sau thử nghiệm quay về bình thường, cũng bệnh nhân đó sau đó tiếp tục thử thách với 10 và 14 ngày dùng 4g paracetamol mỗi ngày mà không có biến cố. Điều đó có thể cho rằng tình trạng xấu của sinh hóa trước đó trên bệnh  nhân này thì không liên quan tới việc dùng paracetamol.
 3. Corticosteroids: 
        Trong điều trị giảm nhẹ, glococorticoids thường dùng giảm các triệu chứng như đau, nôn, mệt mỏi, chán ăn, và khó chịu còn cải thiện chất lượng cuộc sống tồng thể. Một số lượng lớn trải nghiệm lâm sàng, đề xuất rằng glucocorticoids có thể hữu ích cho nhiều dạng đau, bao gồm đau thần kinh và xương, đau liên quan đến căng giãn vỏ bao hoạc tắc nghẽn ống dẫn, đau từ tắc ruột, đau gây ra bởi phù bạch huyết, và đau đầu gây ra bởi tăng áp lực nội sọ mặc dù ít thử nghiệm ngẫu nhiên được tiến hành để đánh giá khả năng giảm đau của glucocorticoids, và chất lượng của bằng chứng thì rất thấp. Cơ chế giảm đau có thể liên quan đến giảm phù nề khối u, hiệu quả chống viêm, và ảnh hưởng trực tiếp hệ thống đau trung ương. Dexamethasone thì thường được ưa dùng trong quản lý đau liên quan ung thư, có lẽ bỏi vì thởi gian bán thải dài của nó và các ảnh hưởng corticoid khoáng tương đối thấp. Tuy nhiên, không có bằng chứng kinh nghiệm rằng thuốc này thì hoạc an toàn hơn hay hiệu quả hơn trong quần thể ung thư hơn bất kì glucocorticoids nào khác. Prednisone và methylprednisolone được chấp nhận là thuốc thay thế. Một liệu pháp đặc trưng cho bệnh nhân với đau liên quan đến ung thư là 1-2 mg dexamethasone uống hoạc ngoài ruột hai lần hàng ngày; nó có thể đi trước bằng liều lớn 10-20 mg. Các bệnh nhân có thể tốt với liều thấp hay liều cao, hoạc với liều một lần hàng ngày hơn là hai lần. Bất kể chế độ nào được lựa chọn, mục địch thường là dùng tiếp tục lâu dài trong bệnh cảnh của bệnh tiến triển. Trong tình huống này, nguy cơ của nhiễm độc dài hạn, bao gồm bệnh lý cơ, giảm miễm dịch, ảnh hường tâm thần và giảm adrenaline thì bị mờ nhạt bởi triển vọng sống giới hạn và nhu cầu giải quyết nhiều nguồn của đau khổ. Ban đầu được phát triển cho điều trị của tê ngoài màng cứng (bao gồm hội chứng cauda equina), một khoảng ngắn của corticoid liều cao thì thích hợp cho bất kỳ cơn đau khủng hoảng (pain crisis) nào, nó được định nghĩa như đau nặng và leo thang mà không đáp ứng đầy đủ với một thuốc opioid. Trong những ca như thế, một chế độ đặc trưng bao gồm liều 50-100 mg dexamethasone tĩnh mạch, nó có thể theo sau bởi 12-24 mg bốn lần một ngày, liều này sau đó được giảm dần sau 1-3 tuần.


Nguồn: https://www.ncbi.nlm.nih.gov/pmc/articles/PMC4284220/


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét