Dưới đây là một nghiên cứu mới được đăng trên medscape ngày 25/11/2015 .
Progeteron
đặt âm đạo trong 3 tháng đầu thai kì với xảy thai tái diễn (recurrent
miscarriage) không rõ nguyên nhân không làm tăng tỉ lệ trẻ sống hay cải thiện sự
sống trẻ sơ sinh, theo như một nghiên cứu mù đôi ngẫu nhiên có đối chứng kiểm soát mới.
Xảy
thai không ró nguyên nhân có liên quan tới bất lợi lâm sàng to lớn và hậu quả
tâm lý cho người phụ nữ và gia đình họ. Nhiều chiến lược chữa bệnh khác nhau nhằm
nâng cao tỉ lệ sinh đẻ trong số những phụ nữ đã được đánh giá, nhưng không có
biện pháp hiệu quả được xác nhận.
Arri
Coomarasamy, MB, ChB, MD, từ the College of Medical and Dental Sciences, đại học
Birmingham, United Kingdom, và các đồng nghiệp báo cáo nghiên cứu của họ trọng
bài báo xuất bản vào 26 tháng 11 của tạp chí y học Anh Quốc ( the New
England Journal of Medicine).
Các nhà nghiên cứu định nghĩa xảy thai tái diễn
không rõ căn nguyên khi xảy thai liên tiếp hoạc không liên tiếp lớn hơn hoạc bằng
3 lần trong ba tháng đầu thai kì. Nghiên cứu dùng Progesteron trong xày thai tái
diễn (PROMISE) bao gồm tổng số 836 phụ nữ có thai tự nhiên trong vòng 1 năm tuyển
vào nghiên cứu. Các nhà nghiên cứu ngẫu nhiên phân chia những phụ nữ đặt âm đạo
Progesteron 400mg (n=404) và giả dược – placebo(n= 432) 2 lần/ngày, bắt đầu
không muộn hơn 6 tuần và kết thúc tại tuần 12 của thai kì.
Kết quả chính của nghiên cứu là trẻ sống sau 24
tuần thai kì. Tỉ lệ trẻ sống sau 24 tuần là 65,8%( 262 trong 398) trong nhóm đặt
Progesteron, và 63,3% (271 trong 428) trong nhóm đặt giả dược. tỉ lệ tương quan
1.04 ; khoảng tin cậy 95%; 0.94 – 1.15; khác nhau tỉ lệ tuyệt đối 2.5 phần trăm
điểm; 95% CI,- 4.0 đến 9.0).
Tỉ lệ của có thai lâm sàng ( tại 6 – 8 tuần),
thai kì tiến triển ( tại 12 tuần), thai ngoải tử cung, xảy thai, thai lưu, và
các hậu quả sơ sinh thì không khác nhau đáng kể giữa 2 nhóm, và cũng không khác
nhau giữa tuổi thai trung bình tại thời điểm xẩy.
Trong hai nhóm được tổng hợp, 533 phụ nữ tiến
triển đến thai sống sau 24 tuần, và 10 (3.8%) của 262 phụ nữ trong nhóm dùng
Progesteron và 10 (3.7%) của 271 phụ nữ trong nhóm dùng giả dược đã đẻ trước 34
tuần ( nguy cơ tương đối, 1.03; 95% CI, 0.44 - 2.45).
Tỉ lệ các sự kiện không mong muốn thì không
khác nhau đáng kể giữa hai nhóm.
“ Nghiên
cứu của chúng tôi chỉ ra không tăng đáng kể trong tỉ lệ thai sống với sự dùng
progesterone đặt âm đạo ở ba tháng đầu thai kì trong số những phụ nữ bị xảy
thai tái diễn”. các tác giả kết luận. “ các kết quả của chúng tôi không ủng hộ
nghiên cứu trước kia của một tạp chí Cochrane
đã đề xuất lợi ích của liệu pháp progesterone ở 3 tháng đầu trong những phụ nữ
xảy thai liên tiếp”.
Các
can thiệp không nhắm vào sự bất thường thì hiếm khi có hữu ích:
“ Có ba bài học quan trọng mà chúng ta học được
từ nghiên cứu này ” , Zev Williams MD, PhD, giám đốc, chương trình cho xảy thai
sớm và xảy thai tái diễn, Phó giáo sư sản
phụ khoa và sức khỏe phụ nữ, Albert Einstein, học viện nội khoa, trung tâm y học
Montefiore , Bronx, New York, nói với Medscape Medical News.
( Dr Williams không liên quan trong nghiên cứu) .
Ông
nói: “Đầu tiên là trong nhóm nguy cơ thấp được sàng lọc và kiểm soát đúng, thậm
chí sau 2 lần xẩy, cơ hội để có một thai kì thành công thì rất tốt, lớn hơn
60%. Điểm quan trọng thứ hai là trong nhóm nguy cơ thấp và đươc kiểm soát này,
bổ sung Progesteron đường âm đạo không bảo vệ được xảy thai trong tương lai,”
“Điểm cuối cùng nghiên cứu này nhắc nhở
rằng thật dễ dàng để sai lầm tin tưởng rằng một liệu pháp là hữu ích, khi mà
hơn 60% những phụ nữ mà trải qua 3 hoạc hơn số lần xảy thai sau đó có một thai
kì khỏe mạnh, và do đó chúng ta cần thận trọng để thực hành lâm sàng điều trị dựa
trên bằng chứng và tránh các can thiệp, đặc biệt can thiệp mà có thể gây nguy
hiểm tiềm tàng, và chỉ có các báo cáo nhỏ rằng thành công” . Ông giải thích.
Ông nói thêm rằng: “ Nhìn chung, chúng
ta tìm ra rằng khi quản lí xảy thai tái diễn, có trường hợp “bình thường” hoạc
“không bình thường”, nhưng không có “hoàn toàn bình thường”. Nếu một sự bất thường
được xác định, như là bệnh tuyến giáp hoạc tử cung dị dạng, nó nên được chữa trị.
Còn những can thiệp không hướng vào sự bất thường thì hiếm khi hiệu quả mà còn
có hại.”
“Nghiên
cứu làm nổi bật lên sự quan trọng then chốt của nghiên cứu di truyền học mô xảy
thai về bất thường bội nhiễm. Nếu như tìm ra bất thường bội nhiễm trong mẫu xảy
thai và cha mẹ không mang gen bất thường, tiên lượng cho các thai kì sau thì rất
tốt, trong khi nếu mô xảy thai mà bình thường bội nhiễm, cần đánh giá cẩn thận
cho các nguyên nhân khác gây xảy thai”. Ông kết luận.
Vậy là có một số nghiên cứu nhỏ trước đó chỉ ra rằng progesteron có cải thiện với những trường hợp xảy thai tái diễn, nhưng nghiên cứu này đã bác bỏ ngay cả điều đó
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét